Đây là một trong những hoạt động mình thích làm nhất mỗi khi ở dưới nước. Mình có thể nằm rất lâu, thậm chí chợp mắt vài phút ngắn trong tư thế này, nếu mặt nước thật êm.
Hít thật sâu và nằm thật thảnh thơi vững chãi trên mặt nước chao, bạn sẽ bắt đầu “đọc” được rất nhiều những thông điệp bên trong chính mình.
Ban đầu, sẽ là hàng loạt những tâm ý lo lắng khởi lên trong não bộ. Nếu bạn đang ở trên biển, sẽ là những câu hỏi nhảy ra chớp nhoáng kiểu như “ủa mình nằm vầy có khi nào gió cuốn mình ra tới “ngoải” không ta?”, “chà, nhỡ may vùng biển này buồn buồn có con cá mập nào dạo chơi thì sao chèn?”, nghe tiếng ghe đi qua lại chột dạ “chết men, nó có vô sát bờ nhanh quá không thấy mình đang nằm đây nó lủi cho 1 phát ko ta?”… bla bla bla… Còn nếu trong hồ bơi, đơn giản câu hỏi khiến mình mất tập trung là “có khi nào nằm hồi đập cốp cái đầu vô thành hồ không nhỉ?…”
Giữa những chênh chao, hỗn loạn đó, mình hít một hơi thật sâu vào trong lồng ngực, giữ cho tâm yên như biển, như trời… Thỉnh thoảng, nếu cảm thấy thật sự khó an, mình sẽ tạm dừng lại, đứng lên quan sát để cảm nhận xung quanh, lấy lại niềm tin từ những gì mình quan sát, rằng tôi đang đứng đâu? Biển thế nào? Xung quanh tôi có ai? Những rủ ro nào tôi có thể gặp? Tôi có kỹ năng gì để đối phó với những rủi ro có thể xảy ra?…
Xong. Lại hít thật sâu rồi nằm tiếp.
Giai đoạn tiếp theo, mình bắt đầu AN.
Sau những chênh chao bên trong, mình điều tiết hơi thở và bắt đầu kéo trí não về những thực tại xung quanh mình. Mình nhắm mắt nghe tiếng sóng vỗ nhè nhẹ bên tai, tận hưởng ánh nắng ấm áp của bầu trời lan trên da, mặt, mắt, môi… cảm giác rõ từng cụm tóc bồng bềnh trong nước mát… Mình hít sâu, thở chậm và mỉm cười… Cười với chính mình, cười với thiên nhiên quanh mình. Buông thư… mình thả lỏng toàn bộ cơ thể trên mặt nước, để cho tâm rỗng và tận hưởng những gì đang diễn ra xung quanh. Mình thở, và chỉ tập trung vào hơi thở.
Thỉnh thoảng mình mở mắt nhìn những cụm mây trắng trên cao. Ngày mặt nước tĩnh lặng cũng là những ngày mây bay rất chậm, và gió thổi nhẹ nhàng. Cảm thọ tất cả những điều đó trong sự an yên nhất của nội tâm, bên trong mình nhẹ nhàng lớn dần lên một nguồn năng lượng của sự bình an, hạnh phúc.
Những khi tâm hồn mình chênh chao nhất, rối rắm nhất… Thay vì NGAY LẬP TỨC gồng mình lên tìm kiếm cho ra cách giải quyết hoặc câu trả lời, mình cho phép mình có những phút giây TRỞ LẠI VỚI CHÍNH MÌNH, kết nối với những hạt giống bình an bên trong mình. Trên cạn hay dưới nước, mình cũng đều cần có những giai đoạn vượt qua những tâm ý bất an, chấp nhận những lo toan yếu mềm hay đau khổ, tức giận mà mình đang có. Tận hưởng phút giây hiện tại, kết nối vào bên trong chính mình, nội kết giãn ra…
Rồi từ đó, thả nhẹ nỗi lo ấy vào đất, vào nước, bay theo mây trời…
————-
P/s: hình con trai mình chụp
Nga Nguyễn – Viết 04/2020